TỈNH GIẤC MỘNG ĐỜI
I
DẪN NHẬP
Non xanh lặng lẽ tợ ngùi than!
Kiếp tạm phù du, chớp điện quang.
Người theo nhau mất, non còn đó
Kết cuộc Nam Kha giấc mộng vàng!
II
MỘNG NAM KHA
Nam Kha mộng
Mộng Nam Kha!
Nam Kha mộng tưởng biết bao là!
Quyến thuộc của tiền đều bỏ lại
Tay không theo nghiệp đến Diêm La!
Từ đây tỉnh
Chớ dần dà!
Niệm Phật về Tây biển ái qua.
III
MỘNG XUÂN TIÊU
Xuân tiêu mộng
Mộng Xuân tiêu!
Xuân tiêu mơ mộng tối mai chiều!
Ngày trước tuồi thơ dong ngựa trúc
Hôm nay mái tóc điểm sương tiêu.
Từ đây tỉnh
Chớ mê nhiều!
Một kiếp thăng trầm chỉ bấy nhiêu!
IV
MỘNG DƯƠNG ĐÀI
Dương đài mộng
Mộng Dương đài!
Mộng trần ai nghĩ thoát trần ai?
Kẻ chét kinh hoàng theo tội nghiệp
Người thân mờ mệt luống bi ai!
Từ đây tỉnh
Gác sầu hoài.
Gặp nhau lâu chỉ mộng Dương đài!
V
MỘNG TRANG CHU
Trang Chu mộng
Mộng Trang Chu
Trang Chu mộng hóa bướm ngao du!
Đậu tưởng Trang Chu thành cải bướm
Ai hay cái bướm thật Trang Chu!
Từ đây tỉnh
Chớ mê cầu!
Mưa qua nắng lại Hạ rồi Thu.
VI
MỘNG HOÀNG LƯƠNG
Hoàng lương mộng
Mộng Hoàng lương!
Một giấc Hoàng lương mộng đẹp dường!
Áo tím đai vàng mờ bóng cũ
Mồ xanh cỏ ấy bạc mầu sương!
Từ đây tỉnh
Chớ lo lường!
Phú quý công danh cũng mộng trường!
VII
MỘNG VU SƠN
Vu sơn mộng
Mộng Vu sơn!
Vu sơn mơ mộng nặng thương hờn!
Vợ yêu con quý rồi ly biệt
Phách lạc hồn mê cách cõi dương!
Từ đây tỉnh
Gang tìm đường.
Niệm Phật về Tây thoát khổ ương!
Comments
Post a Comment