TIẾNG GỌI VÔ THƯỜNG



XUÂN KHÚC


Mưa xuân phới nhẹ, khí xuân hòa
Liễu biếc đào hồng sắc thắm khoe
Bướm tím bay vơ vẩn
Ong vàng gọi nhắn nhe!
Cách mái hoàng oanh hót
Bên rừng du khách mơ!
Xuân có lúc tàn, người sẽ cỗi
Sớm chầy rồi tới chớ thờ ơ!


HẠ KHÚC


Tiết hạ hồ tây sen nở hoa
Nở theo hỏa lựu sáng bên nhà!
Gió sớm hây hây thổi
Mưa chiều đậm đậm sa!
Sáng tối mau như thoáng
Trẻ thơ mấy lúc già
Cảnh vật, thân người thay đổi mãi
Bến thuyền giải thoát kíp sang qua.


THU KHÚC


Thu đến trời quanh cảnh sắc thanh
Mây nhàn lơ lừng dãy non xanh.
Bóng nhạn về quê cũ
Hơi quyên gọi cuối cành
Rừng lau ngời bạc trắng
Khóm cúc nụ vàng anh.
Tiết muộn khuyên người trong cảnh muộn
Quay đầu tỉnh mộng thoát mê thành!


ĐÔNG KHÚC


Gió đông vi vút, khí đông hàn
Muôn dặm rừng cây lá rũ tàn.
Nước non màu lặng lặng
Sương tuyết trắng mang mang
Dắn dõi chim nha gọi
Lạnh lùng ông lão than!
Thời tiết chuyển xoay người cũng thế
Sanh, già, bịnh, chết sớm lo toan!

Comments

Popular posts from this blog