THÀNH CHÚ
Đạp chắc nẻo vô sanh.
Bốn bề mặt trở quanh.
Lộ ra trước mọi người.
Tỏ rõ chẳng bày phơi.
Bản lai chân diện mục.
Muôn việc đều Cụ túc.
Mắt chạm đến các chỗ.
Nơi nơi siêu Phật, Tổ.
Lại có niệm Phật gần.
Phương Tây cảnh đẹp chân.
Chỗ thai sen bảo dưỡng.
Không cách điểm vi trần.
Nếu thấu ý chỉ nầy.
Nhọc chi tìm bên ngoài.
Nghiệp thức tiêu tan hết.
Vãng sanh tức tâm đây.
Hoa khai được thấy Phật.
Muôn tượng vẽ xuân bày!
THÀNH CHÚ
Thành
Chú pháp sư tự Kiểu Triệt, họ Quách, quê ở Đồng Sơn tại Từ Châu. Ngài xiiât gia
từ lúc ấu niên, đến hai mươi tuổi thọ giới Cụ túc nơi chùa núi Bảo Hoa. Sau khi
đắc giới, pháp sư đi phỏng đạo các phương cao đức. Kế đó nối dõi pháp tự cho Thạch
Hấu thiền sư ở chùa Thiên Đồng. Không bao lâu lại phát tâm chuyên tu Tịnh độ.
Niên hiệu Càn Long thứ mười hai, ngài trụ
trì chùa Sư Lâm ở Tô Châu. Vua đi tuần du phương Nam có ghé lại chùa, sau khi
đàm đạo, sắc phong cho ngài hiệu là Họa Thiền. Mỗi ngày đêm pháp sư xuất lãnh đại
chúng niệm Phật bốn thời. Thường khi nến tắt hương tàn chúng đều lui đi, riêng
ngài vẫn còn ngồi niệm Phật không dứt tiếng. Lắm lúc pháp sư lại ứng lời cầu thỉnh
đi ngồi đàn Du già thí thực khắp nơi. Khi được của cúng dường, đều giao tất cả
cho sư Giám viện lo việc tu tạo ngôi chùa. Chẳng bao lâu cảnh tự viện trong ngoài
đều trở nên nguy nga trang hoàng rực rỡ, khôi phục lại phong thái hưng thạnh
khi xưa.
Pháp sư không từng đặt lưng nằm nghỉ, mỗi
nửa đêm đều tu Đại Bi sám pháp. Một hôm ngài đang kinh hành niệm Phật, chiếc mõ
cầm tay chợt rơi xuống đất, bỗng rỗng rang đại ngộ. Từ đó mỗi khi ứng khẩu nói
ra đều thành lời kệ tụng, như đã có học tập từ lâu. Pháp sư từng khai thị rằng:
Đạp chắc nẻo vô sanh.
Bốn bề mặt trở quanh.
Lộ ra trước mọi người.
Tỏ rõ chẳng bày phơi.
Bản lai chân diện mục.
Muôn việc đều Cụ túc.
Mắt chạm đến các chỗ.
Nơi nơi siêu Phật, Tổ.
Lại có niệm Phật gần.
Phương Tây cảnh đẹp chân.
Chỗ thai sen bảo dưỡng.
Không cách điểm vi trần.
Nếu thấu ý chỉ nầy.
Nhọc chi tìm bên ngoài.
Nghiệp thức tiêu tan hết.
Vãng sanh tức tâm đây.
Hoa khai được thấy Phật.
Muôn tượng vẽ xuân bày!
Khi cư sĩ đến hỏi pháp, ngài đều bảo:
“Cõi Ta Bà nhơ khổ, ông nên niệm Phật theo bần tăng về Tây phương chăng?”
Tháng tư niên hiệu Càn Long thứ 34, pháp sư bị bịnh hạ lỵ nằm luôn mấy ngày. Một hôm ngài gọi thị giả đến bảo: “Hãy đỡ ta ngồi dậy!” Lại sai đem nước vỏ quít cho mình uống. Xong ngồi ngay thẳng niệm Phật một lúc mà vãng sanh, hưởng thọ được bảy mươi ba tuổi.
Comments
Post a Comment