TỀ HÀNG


Lưu Thủy nước động chừ, sóng gợn lăn tăn.

Hoa sen vô số chừ, sáng đẹp muôn vầng!

Một niệm trong lặng chừ, tức tâmTịnh độ.

Quang đài về Tây chừ, ấy ai lương bằng?



Tề Hàng pháp sư, tự Đẳng Chí, họ Trầm, người ở Hồ Châu. Ngài xuất gia tại chùa Vĩnh Định, vào niên hiệu Thiên Bảo thứ tám đời Đường.

Pháp sư tánh tình trầm lặng sâu kín, thân tâm không quan thiệp đến việc đời, tông tích lánh xa trường danh lợi. Ngài thường ở riêng một tịnh thất, ngoài việc trì niệm, chuyên sớ giải các pho về Tướng tông. Đối với kinh Pháp Hoa lại liễu ngộ rất tinh tường, ít người sánh kịp. Quanh năm một thân một bóng, chỉ lo việc sớ kinh tu niệm, trong thất hằng lặng lẽ dường như không người.

Sau ngài ra thất, chủ trì các giới đàn ở Tô Châu, Hồ Châu. Đến năm Đại Lịch thứ mười, lại dự vào đạo tràng niệm Phật ở Lưu Thủy. Đang khi khóa tụng, trong khoảnh khắc tĩnh tâm, Pháp sư thấy rõ cảnh tướng trang nghiêm ở Tịnh độ. Liền làm bài ca rằng:

 

Lưu Thủy nước động chừ, sóng gợn lăn tăn.

Hoa sen vô số chừ, sáng đẹp muôn vầng!

Một niệm trong lặng chừ, tức tâmTịnh độ.

Quang đài về Tây chừ, ấy ai lương bằng?

 

Không bao lâu Pháp sư vương bịnh, gọi đệ tử bảo: “Nhiều chim, đẹp lạ từ hư không bay xuống, liệng quanh trước ta, các ông có thấy chăng?” Đệ tử hỏi: “Hòa thượng sắp xả thọ, tại sao lại mang bịnh?” Ngài đáp: “Thân huyễn phải suy tàn, dù bậc thánh cũng không khỏi!” Rồi xây mình ngồi chắp tay trước thánh tượng niệm Phật mà tịch. Thọ được 68 tuổi.


Comments

Popular posts from this blog