TÂY TRAI TỊNH ĐỘ THI
Sang hèn niệm Phật chẳng
hoài công
Đều được thần thông tướng tốt đồng.
Rải diệu sắc hoa làm Phật sự
Khắp vì trần cõi nổi hương phong.
Quang minh soi đến thân điềm lạc
Âm nhạc nghe rồi ngộ khổ không.
Tựa ngọc lan can xem bảo thọ
Không ngằn cõi Phật hiện bên trong.
Kinh hành nhẹ gót đất
kỳ trân
Cỏ lạ hoa tươi mỗi bước xuân.
Thanh Tịnh đã không ba ác đạo
Trang nghiêm thường có các thiên
nhân.
Trống treo quán nhật khi chiều xuống
Cảnh Phật tùy tâm thấy hiện lần.
Vô thỉ kiếp mê chừ mới tỉnh
Quê xưa nào cách điểm tiêm trần!
Ao báu lầu đài khắp chốn
thanh
Mây lành ánh thoại diệt rồi sanh.
Đã không tửu sắc lìa phiền não
Dù có thiên ma chẳng đẩu tranh.
Khát uống cam tuyền loan phụng múa
Nhàn nghe nhạc thọ đức tâm thành.
Những mong gởi chất hoa sen ngọc
Dạo đất lưu ly lắng tiếng oanh.
Bọt bóng bền chi chút
huyễn thân!
Sao còn buông thả niệm tham sân?
Đường tu thẳng tắt mau tìm đến
Lối mộng mờ mê gắng thoát lần.
Giữ giới dường như băng tuyết sạch
Gìn tâm cho được thánh hiền gần.
Nẻo về Tây cảnh không xa lắm!
Một niệm quay đầu thấy tánh chân.
Người ngự sen lành, ao
bảo trân
Long lanh nước bạc chiêu kim thân.
Tâm nhuần pháp diệu tiêu trần cấu
Chí độ hàng mê thoát khổ luân.
Hoa Tạng bể mầu chơi dạo khắp
Niết Bàn nhân đẹp đủ mười phân
Ta Bà biết mẩy quang âm đổi?
Cực Lạc thường hằng một kiếp xuân!
Cõi tịnh mong về bất tử hương
Ráng mây chiều tối ngắm tàn dương.
Hoa quỳnh cây bích tươi muôn vẻ
Điện ngọc lầu châu đẹp khác thường.
Sen báu long lanh theo nhạc gió
Nước ngân thấp thoáng bóng oan
ương.
Lắng nghe bỗng ngộ vô sanh khúc
Tên họ ghi lên Tuyển Phật trường.
Đôi phen mộng đến cảnh
Liên bang
Lối cũ quê xưa hiện rõ ràng.
Phơ phất phướng châu muôn nguyệt
sáng
Lửng lơ lọng báu ức mây vàng.
Chim lành tắm gội ao kim thủy
Hoa lạ đua tươi vẻ ngọc lan.
Đang giấc chợt như ai gọi thức
Lò hương khói thoảng trống canh
tàn!
Đài dao đầy gió, nước đầy ao
Muôn đóa sen lành tốt đẹp sao!
Khổng tước thanh hòa kêu nhã điệu
Thân tâm lặng lẽ thoát trần lao.
Ca sa đâu dụng đường kim tuyến
Anh lạc sáng tuôn ánh ngọc hào.
Lễ Phật vô vàn thân tướng hào
Đạo mầu ngộ pháp tổng trì cao.
Nhật lặn lòng mơ hướng
Lạc bang
Đường về quê thẳng tợ giây đàn!
Giữa trời nhạc đón nhiều thanh điệu
Trên nước sen chào mỗi sắc quang.
Cây bích cành dao trời báu lạ
Áo châu cơm ngọc cảnh vui nhàn.
Năm mươi niên trải nhiều luân lạc
Tiếp dẫn cha trao đại bảo tàng.
Mỗi đóa sen hàm một
thánh thai
Cộng thành nở đẹp cánh hoa tươi.
Nơi thân anh lạc tùy tâm hiện
Đầy bát hương tô ứng niệm bày
Kim điện chói ngời mờ nhật nguyệt
Ngọc lâu sáng sạch tuyệt trần ai.
Pháp vương chỉ rõ đường chân đế
Ánh giác đài tâm tỏa rộng khơi.
Châu thành điện các, ngọc viên lâm
Ngồi đứng kinh hành đất bảo kim.
Xá lợi vang hòa tuyên diệu kệ
Tần dà thảnh thót trổi tiên âm.
Soi lòng tỏ ngộ vô sanh lý
Luyện tánh tròn linh bất động tâm
Chạm mắt nơi nơi đều Tịnh độ
Xưa nay trong sáng dứt suy tầm!
Cõi lành, câu Phật kết
nhân duyên
Hai sáu thời gian giữ hiện tiền!
Mỗi xuống hoàng hôn thêm hướng niệm
Xa theo trời lặn đến Tây thiên.
Phật đà tay báu xin xoa đảnh
Đại sĩ thân vàng nguyện hóa duyên.
Chẳng mượn bào thai thành chất huyễn
Quê xưa đã sẵn ngọc trì liên.
Sức người tu nguyện đủ
công năng
Ngồi được đài sen phẩm thượng tăng.
Một niệm phàm tâm sanh tánh Phật
Sát ba thủy quán hóa thành băng.
Cây châu ngay lối đường vàng thẳng
Giây báu làm ranh đất ngọc giăng.
Mấy thiên hoa đầy giỏ quí
Mười phương cảnh Phật mặc phi đằng!
Thương chúng Ta Bà dạ
héo hon
Bồ đề nguyện lớn thuở nao tròn?
Khéo lời cõi tịnh tùy tâm tịnh
Khôn dứt tình con chút nghiệp con!
Câu Phật niệm thường lòng vắng lặng
Tràng châu lần mãi chướng tiêu mòn.
Mây mù tan sạch trời trong sáng
Trước mắt chân thường lộ nước non.
Một cõi trang nghiêm,
một Bảo vương
Không chiều không sớm, nổi tường
quang.
Ni câu cây bích, cành say quả
Ưu bát hoa quỳnh, nhụy tỏa hương.
Thể chói ánh ngời phi nhật nguyệt
Chất tươi xuân đẹp tuyệt băng
sương.
Dạo chơi cõi Phật khi về đến
Tay áo hơi thơm hãy vấn vương.
Tây trì hội pháp lễ
kim tiên
Theo gió hương đưa ngự bảo liên.
Mái tóc biếc xanh, người tự tại
Vóc thân vàng ánh, tướng phiêu
nhiên.
Lưới châu lớp lớp che lầu ngọc
Phan báu từng từng tiếp cõi thiên.
Cây nước lâu đài đều hiện bóng
Cảnh tươi kỳ diệu khắp muôn miền.
Cõi thanh đạo quả dễ
tròn nên
Tập quán hèn thô tự đổi liền.
Cá lội bể khơi lìa lưới rập
Nhạn bay trời rộng thoát cung tên.
Luân hồi đã dứt đường sanh tử
Phiền não còn đâu niệm đảo điên?
Một điểm không tâm là Cực Lạc
Nhiễm mê khó dự bảo trì liên.
Vô biên cảnh đẹp vịnh khôn cùng
Tầm mắt du quan chẳng chán trông!
Hạt thóc chứa bao trời đất rộng
Mười phương thu lại chót đầu lông.
Trong đền châu ngọc giăng cùng khắp.
Ngoài các lan can bọc giáp vòng.
Chậm bước còn đang nghe nhạc lạ
Từ đâu loan phụng liệng hư không?
Lâu đài bảo thọ ngắm
mênh mang
Niệm Phật thiền tư giữa cảnh nhàn!
Cây báu sắc xen đâu chỉ một
Chim linh điệu xướng cỏ muôn ngàn.
Tô đà thơm diệu đầy ngân trản
Cam lộ ngọt thanh khắp ngọc bàn.
Chẳng giống Tuyết sơn nhiều tuyết lạ
Kẻ vô phưởc biến vị tân toan.
Ba cõi đã hay chẳng ổn lành
Quyêt tìm Cực Lạc chứng Vô sanh.
Ví không niệm Phật công phu chắc
Đâu được đài sen nguyện lực thành?
Ngút tỏa lầu cao lồng diệu sắc
Gió đùa cây biếc nổi cầm thanh!
Từ nay chân giả không lầm lạc
Mắt cá, trân châu nhận rõ lành.
Comments
Post a Comment