NHƯỢC NGU
Vẫn tự không nhà đễ trở về,
Bên trời mây tỏ lối hương quê!
Hồ tây ánh lặng vần ngân xế,
Nầy lúc Tiên Đàm tỉnh giấc mê!
Hoa mầu lưới báu dệt hư không,
Thất bảo ao sen sáng đẹp hồng!
Đạp được Tây quy đường lối ổn,
Niềm nghi tiêu tán sạch nơi lòng!
Nhược Ngu pháp sư, họ Mã quê ở Hải Diêm.
Ngài học kinh giáo với Biện Tài Tịnh Pháp sư, rồi về tu tại vùng Long Tỉnh.
Sau Pháp sư đến Tiên Đàm, một giải hồ rộng
lớn cảnh trí tươi đẹp, cất tịnh viện để tiếp đãi tăng chúng. Nơi viện có lập
tòa lầu to rộng gọi là Vô Lượng Thọ Phật Các, cho hàng tăng tục hội về niệm Phật.
Chúng thường trú ở đó được vài trăm vị. Trong vòng ba mươi năm, các liên hữu dự
hội niệm Phật, khi lâm chung phần nhiều đều cảm điềm lành. Có kẻ đem đạo hạnh của
Pháp sư tấu trình, ngài được vua tứ cho hiệu là Pháp Giám đạo sư.
Đương thời có Tắc Chương thiền sư, kết bạn
với ngài đồng tu tịnh hạnh. Sau khi thiền sư quy tịch, ngài mộng thấy thần nhơn
bảo: “Bạn đồng học với Pháp sư là Thích Tắc Chương, chứng được Phổ Hiền Hạnh
Nguyện Tam Muội, đã về Tịnh độ, đang mong chờ ngài vãng sanh!” Tỉnh giấc, Pháp
sư tắm gội thay y phục, dạy chúng tụng kinh Quán Vô Lượng Thọ, tự ngồi kiết già
đoan chỉnh lặng nghe. Chúng tụng xong, ngài bảo: “Cảnh Tịnh độ hiện rõ trước mặt,
ta sắp vãng sanh”. Rồi cầm bút viết kệ lưu lại mà hóa. Kệ rằng:
Vẫn tự không nhà đễ trở về,
Bên trời mây tỏ lối hương quê!
Hồ tây ánh lặng vần ngân xế,
Nầy lúc Tiên Đàm tỉnh giấc mê!
Hoa mầu lưới báu dệt hư không,
Thất bảo ao sen sáng đẹp hồng!
Đạp được Tây quy đường lối ổn,
Niềm nghi tiêu tán sạch nơi lòng!
Bấy giờ nhằm tháng chín niên hiệu Tĩnh
Khang năm đầu đời Tống, Pháp sư thọ 72 tuổi. Lúc làm lễ trà tỳ, được Xá lợi vài
trăm hạt.
Comments
Post a Comment