MINH QUẢ
Sáu mươi bảy tuổi bước suy già
Mây nước tham phương đã trải qua
Tay trắng thuyền không về Phật độ
Lòng thanh tánh tịnh ngộ Di Đà
Luân hồi ba cõi từ đây dứt
Sông núi muôn nơi vốn cảnh nhà
Thân huyễn ngày nay thôi trả lại
Một trời tam muội sáng tình hoa!
MINH QUẢ
Thích
Minh Quả, người huyện Sương Âm tỉnh Hồ Nam hai mươi sáu tuổi, ông đến chùa núi
Đạt Ma ở bản ấp, cầu xin thế độ với Đông Lâm trưởng lão. Sau khi thọ đại giới,
sư đi tham phỏng khắp các bậc danh đức xa gần, có chỗ lãnh ngộ, và quyết chí
theo đường hướng thiền tịnh song tu.
Lúc trở về Âm Sương, Minh Quả trụ tích
nơi chùa Vạn Thọ tại Trường Sa. Kế đó, lại lãnh nhiệm vụ chủ trì chùa Tây Thiền
ở Hoành Châu, sửa sang chấn chỉnh cảnh già lam tại đây thành một nơi danh thắng.
Sau sư về thiền lâm Vạn Phước ở Trường Sa ẩn tích tu hành. Không bao lâu, hàng
môn đồ là Văn Chân bỗng nhiên đau nặng. Sư muốn rước lương y đến điều trị. Văn
Chân thưa: “Con chẳng phải thật đau bịnh, mà chính là sắp xả báo thân sanh về Cực
Lạc.
Xin thầy đừng rước lương y và đỡ dùm con
ngồi dậy!” Sư y lời, kế tiếp xưng hồng danh trợ niệm. Văn Chân sẽ động môi niệm
Phật theo, giây phút liền chắp tay viên tịch.
Từ đó tâm tu Tịnh độ của Minh Quả càng
tha thiết. Sư chán đi qua cảnh thành thị, lui về ở chùa Bạch Hà nơi miền đầm rộng
phía bắc vùng Trường Sa. Tại đây Minh Quả tập họp hàng tăng tục kết liên xã niệm
Phật. Gặp ai sư cũng đều lấy quê hương Cực Lạc làm nơi hẹn ước quy kỳ. Mùa đông
năm Dân Quốc thứ sáu (1917), sư tự biết duyên của đời mình chẳng còn bao lâu,
đem tất cả việc chùa giao phó cho đồ chúng. Sang mùa hạ năm sau, trước khi quy
tịch, cả thân bỗng vương chứng phù thủng. Sư tự biết đây là dư báo phải trả lần
cuối cùng, liền viết kệ từ biệt rằng:
Sáu mươi bảy tuổi bước suy già
Mây nước tham phương đã trải qua
Tay trắng thuyền không về Phật độ
Lòng thanh tánh tịnh ngộ Di Đà
Luân hồi ba cõi từ đây dứt
Sông núi muôn nơi vốn cảnh nhà
Thân huyễn ngày nay thôi trả lại
Một trời tam muội sáng tình hoa!
Viết xong, bảo đồ chúng rằng: “Cả mình ta
đều phù thủng, nếu chẳng nhờ công phu niệm Phật mấy mươi năm, quên hết thân
tâm, tất đau nhức không thể chịu nổi. Bây giờ các ngươi hãy chắp tay niệm Phật
hộ trợ đưa ta về Tây phương!” Đang lúc đại chúng xướng hồng danh, Minh Quả chợt
yên lặng như ngủ, giây phút lại mở mắt ra nói: “Ta thấy chư thánh tăng thân tướng
cao đẹp trang nghiêm đến đón rước”. Đoạn ngồi ngay thẳng xây mặt về phía Tây, sẽ
động môi niệm Phật theo đại chúng, giây lát liền viên tịch. Sư hưởng tuổi đời
được sáu mươi bảy, tăng lạp ba mươi chín. Bấy giờ, nhằm tiết trọng hạ năm Dân
Quốc thứ bảy.
Comments
Post a Comment