DUY NGẠN


Quán Âm xa đón từ Tây Cảnh
Thế Chí dìu đưa bước vãng sanh
Hóa Phật lòa Kim đỉnh
Thiên quan hiện bảo bình!
Cõi Phật mười phương đồng thưởng ngoạn
Đài sen chín phẩm tiếp hàm linh
Tay vàng thương xót đỡ
Dìu dắt đến Liên kinh!



Duy Ngạn Pháp sư, người Tinh Châu, bình sanh thường tu Phương Đẳng sám pháp và niệm Phật, hồi hướng cầu về Tịnh độ. Khi có hơi đau yếu, càng tinh tấn không xen hở.

Một ngày nọ, Pháp sư thấy hai vị Bồ Tát Quán Âm, Thế Chí hiện thân giữa hư không. Ngài rập đầu đảnh lễ, sa nước mắt thưa: “Duyên may nhục nhãn được thấy thánh dung. Chỉ buồn cho người đời sau, không do đâu mà được biết kim tướng, cầu xin Bồ Tát từ bi gia hộ, cho ý nguyên con muốn hội họa tôn tượng được đạt thành!” Hôm sau, Pháp sư cho mời họa công đến, tả rõ sắc tướng hai vị Bồ Tát, song không ai vẽ được. Vừa đâu có hai người tự bảo mình từ Tây kinh đến, muốn qua non Ngũ Đài, nay gặp duyên, xin vẽ tượng hai vị Bồ Tát. Họa xong, thánh tướng tươi đẹp trang nghiêm, giống y như ngài Duy Ngạn đã thấy. Nhưng hai người ấy bỗng đi đâu mất.

Biết đó là hai vị Bồ Tát hóa thân gia hộ, và duyên Tịnh độ của mình cũng đã thành thục, Pháp sư cho họp hàng đệ tử lại bảo rằng: “Nay ta vãng sanh về Cực Lạc, có ai muốn cùng đi theo chăng?” Một đồng tử cúi lạy thưa: “Con xin đi theo sư phụ!” Ngài Duy Ngạn bảo nó trở về giã từ cha mẹ. Đồng tử vâng lời. Cả nhà thấy đứa bé nói như thế đều không tin, trách cho là lời bông đùa. Đồng tử không biện minh, lặng lẽ trở lại chùa tắm gội thay y phục, vào đạo tràng ngồi niệm Phật mà hóa. Pháp sư hay tin, đến vỗ vai nó và bảo: “Lành thay! Bé con đi trước ta ư?” Rồi xuống giảng đường lấy bút làm bài tán, đề nơi tượng hai vị Bồ Tát. Tán rằng:


Quán Âm xa đón từ Tây Cảnh
Thế Chí dìu đưa bước vãng sanh
Hóa Phật lòa Kim đỉnh
Thiên quan hiện bảo bình!
Cõi Phật mười phương đồng thưởng ngoạn
Đài sen chín phẩm tiếp hàm linh
Tay vàng thương xót đỡ
Dìu dắt đến Liên kinh!


Đề xong, từ biệt các đệ tử, vào đạo tràng lễ Phật, bảo chúng xướng hồng danh trợ niệm. Pháp sư ngồi kiết già niệm theo, giây phút chắp tay nhắm mắt mà hóa. Hưởng thọ được tám mươi tuổi.

Lúc ấy nhằm ngày mùng bảy tháng giêng, vào niên hiệu Thùy Cũng năm đầu đời Đường.

Comments

Popular posts from this blog