ĐẠI KÌNH
Giống Phật tùy duyên vượt đất mê
Cài thêm câu niệm mãi đơ đề.
Luyện thân nhẹ được đồng tiên hạc
Cực Lạc bay ngang thẳng lối về!
Cười phận sơn tăng cũng thật thà
Nặng lòng lẫm cẩm tháng năm qua.
Gặp người duy nói đường tu tịnh
Chỉ bảo đành rành một sát na.
Răng lưỡi suối tuôn tiếng Phật hoài
Tuổi già khổ tận đến cam lai.
Đài vàng ít thấy điềm hòe cổ
Lại gắng chuyên cần oản trách ai?
Tâm yên bỗng khởi niệm Di Đà
Nước lặng đều đều gợn bích ba.
Muôn niệm tan về nơi chẳng niệm
Mà trong vô niệm, niệm hằng sa!
ĐẠI KÌNH
Thích Đại Kình Xung Phù họ Biên, gười ở
Thiệu Hưng, huyện Gia Khái. Lúc thơ ấu, ông xuất gia tại chùa Đại Hùng ở bản ấp.
Lớn lên, nghe sự truyền giáo của ngài Liên Trì, sư vượt suối non tìm đến chùa
Vân Thê đảnh lễ câu pháp. Cơ duyên hợp nhau, Đại Kình nguyện trọn đời quy tâm Tịnh
độ.
Tuổi về già, sư trụ tích ở Thiền đường Đại
Thiện. Tánh ưa thích kinh Hoa Nghiêm, hằng ngày mỗi thời đều tụng vài quyển rồi
mới niệm Phật. Sư có làm một trăm lẻ tám bài thi Hoài Tịnh Độ, nay xin trích lục
bốn bài như sau:
I
Giống Phật tùy duyên vượt đất mê
Cài thêm câu niệm mãi đơ đề.
Luyện thân nhẹ được đồng tiên hạc
Cực Lạc bay ngang thẳng lối về!
II
Cười phận sơn tăng cũng thật thà
Nặng lòng lẫm cẩm tháng năm qua.
Gặp người duy nói đường tu tịnh
Chỉ bảo đành rành một sát na.
III
Răng lưỡi suối tuôn tiếng Phật hoài
Tuổi già khổ tận đến cam lai.
Đài vàng ít thấy điềm hòe cổ
Lại gắng chuyên cần oản trách ai?
IV
Tâm yên bỗng khởi niệm Di Đà
Nước lặng đều đều gợn bích ba.
Muôn niệm tan về nơi chẳng niệm
Mà trong vô niệm, niệm hằng sa!
Tháng mười một năm Thuận Trị thứ sáu, sư nhiễm bịnh, dự biết giờ lâm chung, cầm bút ghi lại dặn dò hậu sự. Đến thời, tắm gội thay y phục, ngồi hướng về Tây niệm Phật mà hóa.
Comments
Post a Comment