Ẩn Tu Ngẫu Vịnh 1.- Ẩn tu nào phải cố xa đời ! Mượn cảnh u-nhàn học đạo thôi ! Những thẹn riêng mình nhiều nghiệp chướng Bốn ân còn nặng nghĩa đền bồi. 2.- Ẩn tu cảm xót biển trần-ai ! Sóng gió trầm luân mãi lạc loài Thân khổ kiếp người muôn nỗi khổ ! Nghiệp đời vay trả, trả rồi vay ! 3.- Ẩn tu hôm sớm niệm Di Đà Lòng lặng mười muôn chẳng cách xa Canh vắng giường thiền khi mãn định Hoa sương cười nụ dưới trăng tà. 4.- Ẩn tu uổng tiếc bạn đồng hành ! Nói lý cao huyền đắm lợi danh ! Già, bịnh, đoạ sa, không phản tỉnh Bóng câu mấy nỗi thoáng bên mành ! 5.- Ẩn tu cõi tịnh nhẹ buông hồn ! Tưởng quán trời Tây nhớ Bảo-thôn Ráng đỏ sắp đưa, vầng Nhật-lặn Phất phơ tà áo gió hoàng hôn. 6.- Ẩn tu bền chí giữ công phu Ba cõi không an lửa ngục tù ! Ngũ-dục, Hoàng-lương say gối mộng Kiếp người dường một thoáng phù du ! 7.- Ẩn tu riêng chạnh nỗi riêng mình Túc trái gây nên, mối bất-bình Tích phước tu-hành rồi tạo nghiệp Cánh bèo trôi giạt biển phù sinh. 8.- Ẩ